HƯƠNG ĐỒNG CỎ NỘI

10/21/2008

HƯƠNG ĐỒNG CỎ NỘI

Hiệu quả của Chúa Thánh -Thần
Là lòng bác- ái, sự vui- mừng, sự bình- an,
Lòng quảng- đại, lòng phụng- sự,
Lượng nhân- từ, lòng tin cậy,
Sự dịu-dàng và lòng tự-chủ
(Galát. 5,22,23)
Dẩu cho tươi tốt xanh rì,
Thân con ngọn cỏ, có gì cao sang?
Dầu cho óng-ả dát vàng,
Phận con cây lúa mọc trong bùn lầy.
Mỗi khi gió thổi hây hây,
Hương đồng thơm dậy, ngất- ngây tâm- hồn,
Gió cao, gió lướt mây ngàn,
Gió thơm hương lúa, gió vờn cỏ xanh.

Lạy Chúa Thánh Linh,
Con xin Ngài cho con ngọn gió rung-rinh, để từ nơi sình lầy nước đục, con biết gục đầu nhận rõ phận mình, chỉ là mọn-hèn thấp nhỏ, để con thấy rằng chẳng có hơi gió Thần-Linh, con phải chôn vùi cả đời trong lặng thinh ảm-đạm, con chẳng được hớn hở reo vui như thảm cỏ xanh non tươi mát, như sóng lúa tung tăng trên cánh đồng bát-ngát mênh-mông, con chẳng được theo Ngài mở rộng lòng con cho bệnh nhân khắp xa gần khốn-khổ.

Đời con cay-đắng vô ngần,
Lầm-than vất-vả thập phần gian-nan,
Hồn con rác-rưởi ngổn-ngang,
Tầng tầng cát bụi chất-chồng tấm thân.

Lạy Chúa Thánh-Thần
Ngài là trận gió dập-dồn thác lũ. Con được rũ sạch cát bụi. Con được phủi hết lầm-than. Con được xua tan cay-đắng. Con được quẳng gánh gian-nan. Con được khai quang rác-rưởi. Con hết tức-tưởi cô-đơn.
Để con biết đem tình yêu Thiên-Chúa ban cho, ngọt ngào khi bệnh nhân cần đến.
Còn gì êm dịu nào hơn!
Ngài cho con được ủi-an, thanh-bình.
Gió lùa quạt mát nhân-sinh,
Hồn con phơi phới xuân-tình mênh-mang.

Gió lồng-lộng thênh-thang,
Gió vượt biển băng ngàn.
Gió dẹp tan chướng-ngại.
Gió định-hướng đường dài.
Gió dìu-dắt mây bay.
Gió tiếp tay lửa cháy.
Gió ru say êm-ái dịu-dàng.
Gió dạo phố phường tấp-nập.
Gió len-lỏi ngõ cụt đường cùng.
Gió tản ra nương đồng,
Gió vào tận thôn làng xóm ấp,
Gió nghe than van,
Gió chung góp niềm vui dâng tràn,
Gió xoay vần cho cuộc sống thăng hoa.

Lạy Chúa Ngôi Ba.
Con xin Ngài cho con ngọn gió thướt-tha, để con được đón nhận Tình Cha bao la cao rộng, để nhờ Thánh-Thần Cha huy-động hướng-dẫn, con chất ngất Tin Yêu sống động. Cho con được sáng suốt thông minh, trị lành bệnh tật vinh danh cho Ngài.
Cho con hết do-dự nghi-nan, con biết khôn-ngoan tự-chủ, khó khăn muôn vàn con không sợ hãi. Con biết quảng-đại từ-nhân, con biết quên mình vì bệnh nhân dấn thân phục-vụ, con làm khí-cụ bình-an, con được chứa-chan nguồn sống. Con được thấu rộng nhìn xa; như Đức Maria khi vâng nhận lời Thiên-Sứ, khi đứng lên can- thiệp vào tiệc cưới Ca-Na; như các Tông-Đồ môn đệ trong ngày lễ Ngũ -Tuần được Ngài ban tràn đầy ân-tứ. Chẳng như Tô-Ma phải lắng nghe lời trách cứ của Con Cha.
Con xin Ngài cho con ngọn gió thướt-tha, để trong Thần-Khí Chân-Lý của Cha, con cất lời tuyên xưng, tán tụng:

Abba! Lạy Cha
Nay con nghĩa-tử trong nhà,
Cha cho con hưởng chan-hòa tự-do
Tâm-tư con phổ tình-ca,
Gió mang lên chốn cao xa Thiên-Đình.
Được lời Mẹ Thánh Đồng-Trinh
Con ca ngợi Chúa hết mình chẳng ngơi.
Con xin kéo gió từ trời
Trị lành bệnh tât cho người đau thương.

Cỏ Úa

Bình luận cho bài viết này

Vui lòng nhập tên của bạn.
Vui lòng nhập Email của bạn.
Email của bạn không đúng. Vui lòng nhập lại.
Vui lòng nhập điện thoại.
Vui lòng nhập nội dung.

Các bài khác